tự khúc
tự khúc một
người đã đến như muôn ngàn ánh nến
sưởi ấm lòng em hoang lạnh giữa đêm đông
giữa thinh không em tha thiết nguyện cầu
trời đừng nỗi gió cho lòng em ấm mãi
tự khúc hai
em chỉ là cọng cỏ bên đường dược anh gọi thành tên
được bên anh dịu dàng trong giấc mơ, trong hiện thực
và tình yêu lắm điều không thể nói
dù có hỏi trăm lần cũng chẳng thể nói vì sao...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét